Hoa ô
môi
Hoa ô môi nở rộ trên cành
Trời tháng tư thắp ánh hồng thương
nhớ
Khoảnh vườn xưa phơi tím màu cỏ úa
Mỏi mòn trông cánh nhạn vút chân
mây
Hoa ô môi hồng quấn quýt trên cây
Lẫn trong đó nỗi
lòng tôi chan chứa
Mắt ráo hoảnh - hồn quắt quay lệ ứa
Chút nắng tàn khơi
trống vắng quạnh hiu
Hoa ô môi- một thời của tình yêu
Vẫn hồng thắm
mênh mang nhoài trong gió
Ký thác lời yêu bồng bềnh nỗi nhớ
Trút xuống hồn
hun hút nỗi đợi mong
Hoa ô môi kỷ niệm đốt cháy lòng
Vòm cây xanh thầm
thì lời nhân chứng
Lá xót xa rơi thương tình lận đận
Người cũ đâu rồi lóng
ngóng một mình ta.
(V.L.Trinh)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét